Saturday, November 18, 2017
Friday, November 17, 2017
Một thế kỷ tội ác !!! Xã luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 279 (15-11-2017)
On Thursday, November 16, 2017 11:05 PM, "Hoang Nguyen[PhoNang]" <>
wrote:
Một thế kỷ tội ác !!!
Xã luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 279 (15-11-2017)
Xã luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 279 (15-11-2017)
Trong diễn văn tại lễ kỷ niệm 100 năm Cách
mạng Nga ngày 5-11-2017 tại Hà Nội, tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã lên giọng
hùng hồn trước đồng đảng: “Thắng lợi của Cách mạng Tháng Mười Nga thực sự đã
sáng tạo ra một kỷ nguyên mới của nước Nga, đồng thời đã mở ra một thời đại mới
trong lịch sử nhân loại. Nó đã vượt khỏi không gian và thời gian, trở thành
biểu tượng vĩ đại của thời đại. Nhân dân Việt Nam cùng loài người tiến bộ mãi
mãi ghi nhớ công ơn của lãnh tụ vĩ đại V. I. Lê-nin, của những người
Bôn-sê-vích và nhân dân các dân tộc trong Liên bang Xô-viết đã phấn đấu, hy
sinh làm nên sự kiện lịch sử có một không hai này!”
Có thật như thế chăng? Theo báo chí quốc tế trong những ngày
này, cái gọi là “Cách mạng Tháng mười” năm 1917 của phe Bôn-sê-vích mà trong
suốt thời Liên Xô đã được ca ngợi như “cuộc cách mạng vô sản quang vinh”, trên
thực tế chỉ là một cú đảo chính, dẫn đến sự ra đời của chế độ toàn trị lớn nhất
mọi thời đại. Lịch sử nay nhấn mạnh là trong số hai cuộc cách mạng tại Nga năm
1917, thực ra chỉ có cuộc cách mạng đầu là xứng với tên gọi. Tháng 2-1917 (tức tháng
3 theo Tây lịch), dân chúng thủ đô Petrograd –kiệt sức vì đói khát, vì chiến
tranh liên miên– đã liên tục biểu tình trên đường phố, buộc Sa hoàng Nicolas II
thoái vị. Cuộc nổi dậy lật đổ chế độ Nga hoàng ngàn năm này xứng đáng được gọi
là “cách mạng”, bởi lẽ đây là một phong trào quần chúng mang lý tưởng tự do,
bác ái, bình đẳng, y như Cách mạng Pháp năm 1789. Cách mạng tháng Hai ấy đã mở
ra một thời kỳ mới cho dân Nga, sau hàng thế kỷ quân chủ độc tài. Chính quyền
lâm thời, do phe xã hội và những người theo quan điểm tự do lãnh đạo, đã ban
hành nhiều chính sách tuyệt vời, như chấm dứt kiểm duyệt, tự do tôn giáo, phụ
nữ có quyền bầu cử… Tiếc thay, mặt trái của những thay đổi tốt đẹp này là sự
bất ổn và một chính quyền yếu kém.
Thế là từ ngày 6 đến 9 tháng 11 (tháng 10 theo lịch Nga), khoảng
10 Hồng quân dưới sự lãnh đạo của Lê-nin đã chiếm Cung điện Mùa đông và thành
lập chế độ cộng sản. Thierry Wolton, một nhà báo Pháp lão thành, tác giả khoảng
20 cuốn sách nói về CS, đã lưu ý rằng mọi nhân chứng đương thời đều nói đó là
một “cuộc đảo chính”, bắt đầu là đặc phái viên của tờ báo CS Pháp L’Humanité
vốn có mặt tại chỗ. Ngay sau hôm nắm được chính quyền, bản thân Lê-nin cũng đã
nhận định đó là một cuộc đảo chính “dễ hơn trở bàn tay”, vì chỉ có khoảng 5
người chết, các chuyến xe điện vẫn chạy bình thường, nhà hát vẫn trình diễn,
các tiệm buôn vẫn mở cửa và đa số cư dân Petrograd chẳng biết gì. Tháng
10-1918, nhân kỷ niệm một năm sự kiện, tờ Pravda (Sự Thật), cơ quan ngôn luận
của phe Bôn-sê-vích cũng khẳng quyết như vậy. Mãi đến tháng 10-1920, tức 3 năm
sau, chính quyền mới biến sự kiện này thành một “hành động cách mạng”, thông
qua việc dàn dựng công phu, diễn tả một đám đông Hồng quân -biểu trưng quần
chúng nổi dậy- tấn công Cung điện Mùa đông. Sự kiện giả tưởng này được tái lập
trong bộ phim “Tháng Mười” do Eisenstein thực hiện nhân kỷ niệm 10 năm phe
Bôn-sê-vích chiến thắng. Rốt cuộc phiên bản dàn dựng này về sự kiện tháng
10-1917 lại được coi là sự thật và đã lừa được vô số con người.
Nhà báo Wolton nhận định: nếu từ ngữ “cách mạng” được dùng để
chỉ những đảo lộn xã hội với huyết lệ nhân dân sau khi Lênin lên nắm quyền (y
như thời đầu Cách mạng Pháp, và y như Cách mạng tháng 8 tại VN), thì đúng là
như vậy.
Mọi tờ báo, ngoại trừ tờ của phe Bôn-sê-vích, đã bị cấm xuất bản
ngay hôm sau vụ đảo chính; còn Hội đồng Xô-viết (gồm đại diện công nhân và nông
dân thành hình từ CM tháng 2) bị ngưng hoạt động 10 ngày sau đó. Chính quyền
mới cai trị bằng sắc lệnh. Một tháng sau, «Ủy ban đặc biệt toàn quốc về đấu
tranh chống phản cách mạng, tung tin đồn nhảm và phá hoại», một loại cơ quan
mật vụ ra đời và khởi sự khủng bố. Đến tháng 1-1918, Quốc hội lập hiến đã được bầu
lên một cách dân chủ trước đó bị giải tán, và đến tháng 6 thì những trại tập
trung đầu tiên được thành lập. Giữa tháng 7, hoàng gia Nicolas 2 (vợ chồng cùng
5 con nhỏ) bị Lê-nin xử bắn để trả thù cho người anh đã bị Sa hoàng xử tử vì
nổi loạn cũng như để trừ hậu hoạn.
Tất cả những hành vi tàn độc nói trên chỉ là
những dấu hiệu khởi đầu cho một cho một kiểu cai trị mới, chưa từng có trong
lịch sử, mang tên là “học thuyết độc tài toàn trị” mà Lénine là cha đẻ. Xuất
phát từ 2 nguyên tắc: “Cứu cánh biện minh cho phương tiện”, bất chấp mọi luật
luân lý tự nhiên lẫn đạo đức tôn giáo, và “Mọi cái có lợi cho Cách mạng [nghĩa
là cho đảng CS] đều tốt lành”, dù đó là gian dối và bạo lực, học thuyết toàn
trị đó bao gồm các ý niệm chính: chuyên chế vô sản, cộng đảng duy nhất; công an
chính trị, tẩy não nhồi sọ; kinh tế chỉ huy, nông trường tập thể; duy vật vô
thần, xóa bỏ tôn giáo.
- Chuyên chế vô sản, cộng đảng duy nhất: Lê-nin là người
sẵn sàng thủ tiêu mọi đối thủ trên con đường của mình, từ đảng đối lập đến kẻ
đối lập hay bị nghi đối lập, kể cả những đồng chí không tuyệt đối trung thành
với ông. Ông bỏ tù hay hành quyết tất cả. Đối với Lê-nin, chỉ mình đảng CS
tuyệt đối lãnh đạo, cũng như chỉ có sự vâng phục lãnh tụ và đảng cách toàn
diện. Ông tuyên bố: “Nhân dân không cần tự do, vì tự do là sản phẩm của độc tài
trưởng giả”; “Ở đâu có nhà nước (chuyên chính vô sản), ở đó không có tự do. Khi
có tự do, hết còn nhà nước”. Nghĩa là chế độ
nô lệ dành cho tất cả mọi người !
- Công an chính trị, tẩy não nhồi sọ: Lê-nin thiết lập
một tổ chức công an mà việc giữ gìn an ninh công cộng chỉ có nghĩa là bảo vệ và
duy trì quyền lực của đảng, chẳng những trong nhân quần xã hội mà còn cả trong
tâm ý con người. Felix Dzerzinsky, đệ tử của Lê-nin, một trong những tên ác quỷ
của mọi thời, người thành lập và cầm đầu tổ chức công an chính trị CS, kẻ mới
được Học viện Cảnh sát nhân dân Hà Nội dựng tượng hôm 20-01-2017, đã ra chỉ thị
về nguyên tắc tuyển mộ như sau: “Hãy lựa những kẻ có lập trường dứt khoát, hiểu
rằng không gì hữu hiệu hơn để dân câm miệng, là một viên đạn vào đầu”. Phần
Lê-nin cũng đưa ra câu thần chú: “Muốn tồn tại vĩnh viễn, các đảng CS phải biết
đàn áp triệt để những kẻ chống đối” (Y như câu “Chính quyền ở đầu mũi súng” của
Mao vậy). Lê-nin còn cho lập hồ sơ của mỗi
người, tạo ra “công an nhân dân” theo nghĩa thúc đẩy người dân tố giác, báo cáo
lẫn nhau, coi đó là một quốc sách.
- Kinh tế chỉ huy, nông trường tập thể: Nhà nước nắm tất
cả mọi phương tiện sản xuất, thực hiện chính sách hộ khẩu, cai trị dân bằng bóp
chặt dạ dầy, xóa bỏ quyền tư hữu như định nghĩa của Marx và Engels về “chủ
nghĩa xã hội”. Chính Lê-nin rồi Sta-lin từng dùng nạn đói như một vũ khí chính
trị, giết chết hàng chục triệu người (chủ yếu là nông dân) vào các năm 1920-22
ở Nga và 1931-33 ở Ukraine, không ngoài mục tiêu làm kiệt quệ những tiềm năng
chống đối, nhất là chống đối việc thành lập nông trường tập thể. Việc kế hoạch hóa nền kinh tế tập thể nói chung đã
dẫn tới tình trạng cưỡng bức, bạo lực và giết người hàng loạt, trong đó có cả
thị dân và công nhân.
- Duy vật vô thần, xóa bỏ tôn giáo: Để đạt mục tiêu nắm lấy trọn vẹn nhân tâm (nhân tiện
cướp của), Lê-nin ra sách lược bách hại đạo Chính thống (tôn giáo chiếm đa số
tại Nga bấy giờ) bằng việc bỏ tù, giết chết hàng ngàn Giám mục, linh mục, và
quốc hữu hóa tài sản của Giáo hội ấy qua Nghị định ngày 20-01-1918: thánh
đường, đất đai, cơ sở, vật dụng của cộng đồng này đều bị đoạt sạch. Những món
đồ có giá trị (vàng, bạc, bạch kim, tranh, biểu tượng, hiện vật lịch sử) đều bị
đám cộng sản vô thần lấy cắp hoặc bán sang phương Tây.
Tinh thần và đường lối độc tài toàn trị ấy của
Lê-nin đã được tiếp nối bởi những tên đồ tể vốn hiểu rằng đó là phương tiện hữu
hiệu nhất để chiếm giữ quyền lực trong quốc gia và chiếm đoạt quyền lợi của
muôn người: Sta-lin, Mao, Pol Pot, Ti-tô, Fidel Castro, Hồ Chí Minh… và nhiều
lãnh tụ CS khác. Những kẻ này đã xây nên ngai vàng cho mình trên nền 100 triệu
bộ xương của đồng bào họ.
Như
Sta-lin, kẻ đã nói rõ nguyên lý cơ bản về ý thức hệ của mình:
“Chúng ta là đất nước Xô-viết Chúng ta muốn xây dựng một nền kinh tế tập thể cả
trong công nghiệp lẫn nông nghiệp”. Và ông đã không bao giờ thoái lui, ngay cả
khi do hậu quả các chính sách của ông, Liên Xô lâm nạn đói khủng khiếp vào các
năm 1931-1933. Tập thể hóa cưỡng bức trong mấy năm ngắn ngủi đó đã cướp đi sinh
mạng của khoảng từ 5 đến 7 triệu người. Như Mao Trạch Đông, kẻ với chính sách Đại
Nhảy Vọt, một chiến dịch bạo lực diễn ra từ 1958 tới 1962, để cố tập thể hóa
khoảng 700 triệu nông dân Trung Quốc và mở rộng công nghiệp về nông thôn, đã
làm chết đói khoảng từ 16 đến 32 triệu sinh mạng. Như Pol Pot, kẻ đã đuổi hàng
triệu người ra khỏi các thành phố, đẩy họ về nông thôn làm việc trong các công
xã và các dự án cưỡng bức lao động, tìm cách biến Campuchia thành một xã hội
không có giai cấp, thậm chí không có đồng tiền. Pol Pot cũng tập trung trẻ em
để ngăn ngừa việc chúng bị lây nhiễm ý thức hệ từ cha mẹ “tư bản” của chúng. Hậu
quả là khoảng 2 triệu người Cambodia, tương đương một phần tư dân số thời ấy,
đã chết vì đói rét, bệnh tật, bị hành quyết hàng loạt trong bốn năm ác mộng
dưới ách cai trị của lãnh chúa Khmer đỏ. Như
Hồ Chí Minh, kẻ với chính sách Cải cách ruộng đất mà mục đích là thâu tóm đất
đai tài nguyên vào tay đảng, tiêu diệt tiềm năng chống đối từ những con người
có uy tín ngoài đảng, tẩy trừ văn hóa và đạo đức ngàn đời của Dân tộc để chỉ
còn ý muốn của đảng, đã giết trực tiếp lẫn gián tiếp nửa triệu đồng bào. Tiếp đó,
với cái gọi là “sự nghiệp giải phóng miền Nam” (mà thâm ý là mở rộng đế quốc
đỏ), Hồ đã gây ra cái chết cho 4 triệu con người ở cả hai miền Nam Bắc…..
Sáng 05-11, tại công viên Lê-nin Hà Nội, Ban
chấp hành Trung ương đảng, Quốc hội, Chính phủ, MTTQ Việt cộng đã đến dâng hoa
tưởng niệm tại tượng đài tên đồ tể số một của nhân loại. Họ cảm ơn Lê-nin đã
dạy họ xây dựng chủ nghĩa xã hội, trong đó ai nấy làm theo khả năng, hưởng theo
nhu cầu và không còn cảnh người bóc lột người chăng? Hoàn toàn không! Tập đoàn
lãnh đạo VC dựng cái xác Lénine dậy mà lễ bái là để tri ân một kẻ đã cho họ bí
quyết nắm quyền lực toàn trị, đã dạy họ dối trá bình thản với dân, với nước,
thậm chí với nhau; đã dạy họ tàn ác lạnh lùng với đồng bào, đồng loại và kể cả
với đồng chí. Họ cố học đòi tấm gương của một lãnh tụ không cần biết đến sự
nguyền rủa của nhân dân trong hiện tại, sự phán xét của lịch sử trong tương lai
và sự trả lẽ (quả báo) trong thế giới mai hậu. Bẳng chứng là rồi đây, với Luật
Tín ngưỡng Tôn giáo và Luật An ninh mạng, sau nhiều luật đàn áp khác, lãnh đạo
CS sẽ tiếp tục bóp chết mọi tự do, mọi nhân quyền, sẽ tiếp tục công cụ hóa mọi
con người, mọi giá trị của Dân tộc Việt Nam. (NPH tô đậm và tô mầu)
BAN BIÊN TẬP
H. 1: Đảng đang tự sướng với APEC (Babui)
H. 2: Mý đi rồi Mỹ đến (Babui)
**KẺ THÙ DUY NHẤT CỦA DÂN
TỘC VÀ ĐẤT NƯỚC VIỆT LÀ ĐẢNG VÀ NHÀ NƯỚC CỘNG SẢN VIỆT NAM .
**Bất luận ai, ở trong nước
cũng như hải ngoại, không dám lật tẩy và chống lại HCM và đảng csVN đều là
những người không thể đoàn kết, hợp tác và đồng chiến tuyến với những loại
người ấy.
**Phải vùng dậy đập tan đảng
cướp csvn và tập đoản lãnh đạo nhà nước tham ô, bạo tàn và phi nhân chỉ biết
tàn ác với dân, tay sai hèn mạt của lũ lãnh đạo Tầu Cộng.
**Quyết tâm giải thoát nhân
dân và Đất Nước Việt khỏi nạn đồng hóa của bè lũ Hán Nô!
Hoang Nguyen/NPH/Nguyễn Phi
Hoàng
__._,_.___
Wednesday, November 15, 2017
Tuesday, November 14, 2017
Trương Minh Tuấn ‘chửi Bác’
Trương Minh Tuấn ‘chửi Bác’
Ngô Nhân Dụng - June 9, 2017
Ở Việt Nam có
ông Trương Minh Tuấn, làm bộ trưởng Thông Tin-Truyền Thông. Công việc của ông
Tuấn là tuyên truyền cho chế độ Cộng Sản. Người làm công việc đó ai cũng đều
đáng thương Vì họ phải nói những điều trái với sự thật và trái với lương tâm, lại
khiến người nghe nghĩ rằng họ vừa thiếu hiểu biết, vừa không biết suy nghĩ.
Thứ Hai vừa
qua, ông Trương Minh Tuấn mới viết trên báo Nhân Dân, một tờ báo số in rất nhiều
những người đọc rất ít. Trong bài báo, ông đề cao khẩu hiệu kinh tế của đảng với
tựa đề, “Sức thuyết phục của kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.”
Bài báo này phơi bày đúng những đặc điểm kể trên: Trái sự thật, thiếu hiểu biết,
suy nghĩ không chín chắn cho nên quá vụng về.
Trong đoạn đầu,
ông Tuấn xác định với các đảng viên Cộng Sản rằng: “… đối với đảng ta, CNXH
không phải một giáo điều xơ cứng mà chính là nhu cầu của cuộc sống…”. Bốn chữ
CNXH là Chủ Nghĩa Xã hội, viết tắt, nếu quý vị không quen. Ông Tuấn nhấn mạnh
Chủ Nghĩa Xã Hội là “nhu cầu sống còn” đối với đảng Cộng Sản. Ông Tuấn giải
thích rằng chính Hồ Chí Minh là người phác họa cái gọi là “KTTT định hướng
XHCN.” Nghe ông nói, ai cũng phải ngạc nhiên, nếu không bật cười! Nhưng nếu
nghe tiếp thì chính Hồ Chí Minh, nếu còn sống, sẽ rất đau!
Ông Tuấn nói Hồ
Chí Minh đã phác thảo đường lối KTTT định hướng XHCN bằng một câu thôi: “Làm
cho người nghèo thì đủ ăn, người đủ ăn thì khá giàu, người khá giàu thì giàu
thêm.”
Ca tụng Hồ Chí
Minh như thế là bôi bác, vạch rõ bộ óc thô sơ của chính ông Hồ. Nó cho thấy ông
Hồ chỉ nói những điều ai cũng biết, chẳng có ý nào đáng gọi là “tư tưởng” cả. Nếu
hỏi bất cứ một chính trị gia tập sự nào, ở bất cứ nước nào tại Châu Phi, Châu
Á, Châu Âu và Châu Mỹ, những người biết mị dân thì ai cũng sẽ nói giống hệt như
vậy! Có ai dại dột mà nói rằng mình chỉ mong cướp lấy chính quyền rồi củng cố
quyền hành cho phe đảng mình?
Công việc quản
trị một quốc gia, như nước Việt Nam thời 1945, cho tới giờ, không phải chỉ là
hô to những khẩu hiệu như thế. Muốn một nước tiến bộ, người ta phải biết trị quốc
theo thể chế nào, dùng phương pháp nào để đạt được những mục đích kể trên. Người
biết suy nghĩ phải đi tìm tòi, chứ không thể nói suông những điều mơ ước như thế.
Nhưng ai cũng biết rằng sai lầm căn bản của Hồ Chí Minh là ông ta chọn chủ
nghĩa Cộng Sản, dùng chế độ Cộng Sản. Chính ông vẫn tự khoe đó là “giác ngộ vĩ
đại nhất” trong đời mình. Ông Hồ là đồ đệ trung thành của Stalin và Mao Trạch
Đông, suốt đời ông ta chỉ lo làm cho cả nước Việt Nam biến thành Cộng Sản. Trước
khi chết ông ấy còn dặn dò đám đàn em phải theo đuổi mộng ước đó, dù chết thêm
mấy triệu người Việt Nam cũng đáng. Đề cao Kinh Tế Thị Trường, dù thêm cái đuôi
Chủ Nghĩa Xã Hội, thì giống như tát nước vào mặt ông Hồ!
Bởi vì ông Hồ
suốt đời chửi bới hệ thống kinh tế tư bản, một hệ thống dùng thị trường làm cơ
chế chính yếu để phát triển kinh tế. Đối với Stalin và Mao Trạch Đông, kinh tế
tư bản chắc chắn sẽ chết; chỉ một con đường tốt nhất, là làm kinh tế hoạch định,
tập trung. Xít và Mao đã thí nghiệm con đường này, làm mấy chục triệu người
Nga, Ukraine, hoặc người Trung Hoa chết oan. Nói rằng ông Hồ đã đi trước, đã
bày ra cái gọi là Kinh Tế Thị Trường định hướng Xã Hội Chủ Nghĩa, ông Trương
Minh Tuấn đã “bôi bác” cái tham vọng suốt đời mà Hồ Chí Minh đã theo đuổi.
Không biết
mình đang “bôi Bác,” Trương Minh Tuấn lại tiếp tục ca ngợi kinh tế thị trường.
Nó chính là kinh tế tư bản. Trong thị trường, hàng triệu người tìm tư lợi nhưng
tất cả gộp lại thì giúp cho mọi người cùng chia sẻ các tiến bộ vật chất. Ông Tuấn
ca ngợi kinh tế thị trường như vầy: “… xét đến cùng thì không có kinh tế thị
trường thì người đủ ăn khó có thể ‘khá giàu,’ người giàu khó có thể ‘giàu
thêm.’”
Mái chèo tới, Sào đẩy lui… Thuyền “KTTT
Định Hướng XHCN” đi hướng nào?
Đây là những lời
ca tụng kinh tế tư bản, trong đó sinh hoạt kinh tế là do thị trường chuyển động,
ngược lại với kinh tế xã hội chủ nghĩa do nhà nước độc quyền cai quản. Ca ngợi
kinh tế tư bản đến như thế, trong khi cả đời Hồ Chí Minh chỉ chửi bới, bôi nhọ
nó, có khác nào Trương Minh Tuấn đang vạch tội ông “Bác” của mình: Bác đòi xóa
bỏ kinh tế thị trường, chọn con đường Cộng Sản, tức là Bác đi nhắm mắt ngược
chiều, sẽ không bao giờ đạt được những mục tiêu mà Bác nói leo lẻo! Nghe một đứa
“cháu hư” nó “chửi cha” mình trên báo Nhân Dân như vậy, nếu còn sống ông Hồ chắc
phải lắc đầu than là nhà vô phúc!
Để vẽ vời thêm
cho cái đuôi “định hướng Xã Hội Chủ Nghĩa” (chính ông Tuấn dùng chữ “cái đuôi”
trong bài viết), Trương Minh Tuấn lý luận thêm: “Và nếu không có định hướng
XHCN, thì chắc chắn người nghèo khó có thể ‘đủ ăn.’”
Lời biện hộ này
hoàn toàn trái với sự thật. Cứ nhìn chung quanh thì thấy, những nước cố bám lấy
cái đuôi “Xã Hội Chủ Nghĩa” mới có cảnh người nghèo không đủ ăn. Những năm đầu
thập niên 1980, nhiều người Việt Nam đã chết đói, chỉ vì ông Lê Duẩn cố “tiến
lên Chủ Nghĩa Xã Hội.” Ở Bắc Hàn, nước còn đang theo Chủ Nghĩa Xã Hội kiên trì
nhất, hàng triệu người đang lo sẽ chết đói. Ngược lại, ở các nước theo kinh tế
tư bản, không có cái đuôi xã hội chủ nghĩa thì người ta đã thiết lập những định
chế để bảo đảm người nghèo cũng đủ ăn. Từ thế kỷ 19, nước Đức tư bản đã có hệ
thống an sinh xã hội, các luật lệ bảo vệ người lao động, người bệnh và tàn tật.
Trong hơn một thế kỷ qua, cả thế giới tư bản đã theo con đường đó, mà bây giờ họ
vẫn còn lo làm cho đúng hơn, tốt hơn. Thử so sánh tình trạng người nghèo ở Việt
Nam với dân Đài Loan, Nam Hàn, thì thấy sự thật ở đâu người nghèo vẫn đủ ăn mà
không lo bị cướp ruộng, cướp đất! Ông Trương Minh Tuấn tưởng rằng 90 triệu người
Việt Nam không biết những điều đó sao?
Sự thật là đảng
Cộng Sản Việt Nam đã vứt bỏ chủ nghĩa Cộng Sản từ khi thay đổi lối làm kinh tế.
Đáng lẽ phải nói “thay đổi” hệ thống kinh tế, thì họ nói là “Đổi Mới.” Đây là một
trò lường đảo. Họ nói chỉ đổi cái đang có cho mới thôi, không thay thế cái cũ bằng
một cái gì mới hẳn. Đó là một cách đánh lừa người và tự đánh lừa mình. Tất cả
những tai họa như tham nhũng, bất công xã hội, và các hành động đàn áp người
dân đều là hậu quả của xảo thuật lường gạt đó. Nếu can đảm thì phải thay đổi
hoàn toàn cả hệ thống, trong đó có cơ cấu chính trị. Kinh tế tư bản tự nó không
tạo ra xã hội công bằng. Muốn “chắc chắn người nghèo có thể đủ ăn” thì chính những
người yếu thế phải giành lấy quyền lợi cho mình. Họ phải đấu tranh, và trong cả
thế kỷ qua họ đã thành công nhờ được tự do tập họp, tự do phát biểu và được bỏ
phiếu chọn người cầm quyền. Tức là phải thiết lập thể chế dân chủ tự do.
Nhưng thay đổi
chính trị tức là đảng Cộng Sản mất quyền lực cho nên họ phải ngăn lại. Từ khi đảng
Cộng Sản quay ngược đầu theo kinh tế tư bản, điều băn khoăn nhất của họ là giải
thích tại so chỉ thay đổi kinh tế mà không thay đổi chính trị. Bởi vậy, trong
bài báo vừa đăng, ông Trương Minh Tuấn đã dành nhiều lời để khích bác các chế độ
tự do dân chủ. Ông viết như thế này: “… nền dân chủ với thể chế đa nguyên, đa đảng
luôn bị chi phối bởi các nhóm lợi ích, và các chính sách được ban hành thường
là sự thỏa hiệp giữa các nhóm đa số có thế lực.” Cho nên, ông nói, chế độ Dân
Chủ “khó có thể đáp ứng lợi ích các nhóm yếu thế, thậm chí còn xâm phạm lợi ích
chính đáng của các nhóm này. Công bằng xã hội chỉ là trên danh nghĩa, thực tế
là nhà nước phình to ra song tình trạng bất công vẫn diễn ra gay gắt.”
Có nơi nào
trên thế giới “tình trạng bất công vẫn diễn ra gay gắt” bằng ở nước Việt Nam hiện
nay không? Trong các nước tư bản có dân chủ tự do, mỗi nhóm lo giành quyền lợi
riêng cho mình. Nhưng chính những người yếu thế cũng có quyền lợi riêng, và có
quyền lập hội, lập đảng để giành phần. Chính họ đã dùng lá phiếu thúc đẩy việc
thiết lập các định chế bảo đảm công bằng trong xã hội.
Ngược lại, ở
Việt Nam chỉ có một “nhóm lợi ích” duy nhất quyết định tất cả, là các quan to
trong đảng Cộng Sản! Trong nhóm này họ chia ra các nhóm lợi ích nhỏ hơn, cũng
giành giật nhau, nhưng các nhóm đó đều biết rằng họ phải bảo vệ đảng, là cái
nhóm lớn bao trùm lên tất cả, vì “đảng còn thì mình còn!” Đó là di sản của chế
độ độc tài đảng trị ma Hồ Chí Minh đem từ Nga, từ Tàu về áp đặt trên đầu dân Việt
Nam.
Đọc những luận
điệu non nớt, yếu đuối của ông Trương Minh Tuấn mà thấy tội nghiệp. Một người
có đi học và biết suy nghĩ không ai nói năng hồ đồ như vậy. Ông Tuấn có thể
dùng báo Nhân Dân để cả vú lấp miệng em. Nhưng các em bây giờ cũng khôn cả rồi,
lừa dối chúng không được đâu. Mà trong thời đại thông tin bột phát bây giờ cái
vú Nhân Dân của đảng nó cũng teo rồi, không còn lấp được miệng ai nữa!
Cái chiêu bài “ kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”
không thể thuyết phục được ai hết. Trong khi cố “thuyết phục” người ta, ông
Trương Minh Tuấn đã chỉ ra cái sai lầm căn bản của Hồ Chí Minh. Nếu các cháu
khác nghe Trương Minh Tuấn thuyết phục, sẽ phải tự hỏi: Sao Bác dốt thế? Sao
Bác ác thế? Tại sao ông già này suốt đời không biết đến những ưu điểm của kinh
tế thị trường, để cho lũ cháu sau này khốn đốn phải quay chiều 180 độ?
Ngô Nhân
Dụng
Virus-free. www.avastcom
|
__._,_.___
Posted
by: "Tran Van Long" <
Subscribe to:
Posts (Atom)
-
-
-
BẠN TÔI: ĐẠI ÚY TRẦN QUANG HIỆP - https://www.facebook.com/groups/160591528349491/permalink/723350692073569/ https://www.youtube.com/watch?v=oqhFQFR2-JM Chuyện Xứ Xã Nghĩa rpedn...1 year ago
-
-
5 Kỷ Lục Thế Giới Dành Cho Ẩm Thực Việt Nam - WATCH LIVE NOW : NHỮNG CA KHÚC HAY NHẤT CỦA HOÀI AN [14 Ca Khúc] (Super HD Videos) https://www.youtube.com/playlist?list=PLNBxCTIUVE70m607mVC5vUdM...4 years ago
-
-
-
-
-
-
-
https://www.facebook.com/reel/802490438523735 - https://www.facebook.com/reel/8024904385237355 months ago
-
Bạn và thù của Mỹ quốc bỏ phiếu cho Trump hay Clinton? - *B**ạ**n v**à** thù của Mỹ qu**ố**c bỏ phi**ê**́u cho Trump hay Clinton?* *Dr. Tristan Nguy**ễ**n* *(Bức hí hoạ) “TRUMP PHÁ NÁT MỸ QUỐC” Trum...8 years ago
-
-
-
-
-
Đây là lý do tại sao bạn nên nằm ngủ nghiêng về bên trái - From: *VUONG DANG* < Date: Sun, Nov 22, 2020 at 8:10 PM Subject: Fw: Đây là lý do tại sao bạn nên nằm ngủ nghiêng về bên trái/Why Sleepingon Your Left ...3 years ago
-
-